Thưa ông (bà) Nguyễn Tống!
Tôi vừa đọc một bài viết của ông (bà) đăng trên báo CA TPHCM ngày 26/01/2010, dưới ký tên tác giả là NGUYỄN TỐNG. Tôi mặc kệ ông (bà) thuộc giới tính nào, tên ký dưới bài viết là tên thật hay tên giả, tuổi tác trẻ hay già, viết nhăng nhít dài dòng về cái gì; nhưng ông (bà) Nguyễn Tống đã 10 lần nhắc đến mấy chữ "Tạ Phong Tần", "Tần", kèm theo các từ "kẻ" này "kẻ" nọ, nên tôi thấy cần phải "khai hóa văn minh" cho tác giả Nguyễn Tống một số vấn đề:
Thứ nhất: Người có văn hóa, nhất là người làm báo, khi nói, viết đến tên ai, bất kể người đó là ai, đang làm gì, cũng đều phải kèm thêm đại từ nhân xưng ông (bà), anh (chị) phía trước họ tên, tên của người đó nếu người viết không quen biết, không có mối quan hệ họ hàng thân thích với người ta. Ông (bà) viết họ tên, tên tôi một cách chỏng lỏng chơ lơ, xách mé, không có đại từ nhân xưng khiến cho tôi có nhận xét ông (bà) Nguyễn Tống từ trước đến nay chưa hề được có hân hạnh được học tập trong môi trường giáo dục tử tế với những con người tử tế; nên ông không thấy rằng trong giảng đường thầy (cô) giáo dù tóc bạc phơ phơ vẫn gọi học sinh, sinh viên mười tám, đôi mươi tuổi ngồi bên dưới là anh, chị. Vì vậy, ông không học được cách hành xử có văn hóa của người trí thức, nên ông (bà) đã dùng thứ ngôn ngữ giống như một tên vô lại, lưu manh đầu đường xó chợ.
Thứ hai, ông (bà) Nguyễn Tống viết rằng tôi viết bài "và tung đầy lên mạng internet" là ông (bà) Nguyễn Tống đã bịa đặt sai sự thật một cách trắn trợn, bịa đặt không biết xấu hổ.
Theo định nghĩa của Từ điển tiếng Việt, "tung" có nghĩa là: Làm cho di chuyển mạnh và đột ngột lên cao; Làm cho đột ngột mở rộng ra, gần như ở mọi hướng; đưa ra cùng một lúc, nhằm mọi hướng; Làm cho rời ra thành nhiều mảnh và bật ra mọi hướng. "Đầy" nghĩa là: Lên đến tận miệng; Rất là nhiều.
Tôi viết bài đăng trên trang blog cá nhân của tôi, ông (bà) Nguyễn Tống lại nói tôi "tung đầy lên mạng internet" làm cho người đọc phải hiểu rằng: tôi đã đăng bài của tôi lên rất nhiều trang khác trên mạng (ngoài blog), chổ nào cũng có, đâu đâu cũng có, làm đầy ứ đến tận cổ người xem. Rõ ràng, ông (bà) Nguyễn Tống đã cố tình phóng đại quá trớn nhằm ý đồ tung tin sai sự thật.
Có lẽ ông (bà) Nguyễn Tống mãi lo nhồi nhét vào đầu những thứ "tư tưởng" tận đâu đâu nên chưa được học đạo đức, lễ nghĩa Thánh Hiền. Tôi cũng có thể gọi lại ông (bà) là Nguyễn Tống này, Nguyễn Tống nọ, là thằng kia, con nớ, nhưng tôi không làm điều đó, chỉ vì tôi không phải là loại người vô học và mất dạy.
Tôi thật xấu hổ dùm khi thấy một tờ báo mang danh là báo Nhà nước mà lại để những thứ ngôn ngữ rác rửi, đầu tôm xương cá như thế nằm chường ường trên tờ báo của mình.
Cổ nhân cố câu: "Ngưu tầm ngưu, Mã tầm mã" quả không sai!
Tạ Phong Tần
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét